Câu chuyện thứ nhất:
Một người mẹ hỏi đứa nam nhi 5 tuổi của chính mình: "Giả dụ nhì mẹ con ta đang khát nước và chỉ có 2 quả táo này, con sẽ làm cho gì?". Cậu ốm con nghĩ suy một lát rồi thơ ngây tư vấn: "Con sẽ cắn mỗi quả táo một miếng mẹ ạ!".
Bà mẹ không la mắng con nhưng thở dài một tiếng thất vọng. Cô nữ tính hỏi con: "Con có thể nói cho mẹ nhân thức vì sao con khiến yếu tố đó?". Và cô đã bật khóc khi cậu nhỏ nhắn lẩn thẩn đáp: "Con muốn thử và dành quả ngọt nhất cho mẹ".
Câu chuyện thứ nhị:
Một người nam nhi dừng lại ở cửa tiệm bán hoa để đặt hoa tặng mẹ của mình. Mẹ của ông ở xa vắng đây hơn 200 dặm và ông sẽ nhờ cửa hàng giao hoa tới tận tay cho bà. Khi ông bước ra khỏi xe, ông đột nhiên chú ý tới một cô gái trẻ đang khóc than khóc bên lề trục đường. Ông hỏi cô gái có sao không, cô giải đáp, "Cháu muốn tìm hoa hồng tặng mẹ. Nhưng cháu chỉ có 75 cent nhưng hoa hồng thì đến 2 USD."
Người đại trượng phu nhoẻn cười và nói, "Đi với chú. Chú sẽ tậu cho cháu một bông hồng." Ông sắm cho cô bé xíu hoa hồng như đã hứa hẹn và đặt hoa giao đến tận nhà mẹ bản thân. Khi họ rời khỏi, ông ngỏ ý chở cô nhỏ xíu về nhà. Cô tí hon đồng ý để ông chở tới chỗ mẹ của bản thân mình. Cô chỉ cho ông tới một nơi vắng vẻ, phải đến khi dừng xe lại người đại trượng phu mới nhận ra đó là một nghĩa địa. Và cô gái đã đặt bông hoa ấy lên một ngôi chiêu mộ sạch sẽ.
Người đàn ông đi về cửa hàng hoa, hủy gói giao hoa và ông ta đã mua hẳn một bó hoa to, lái xe đến thẳng nhà của mẹ mình, ngôi nhà cách nơi đấy hơn nhị trăm dặm đường đi nhưng cuộc gặp cô gái đã cho ông nắm bắt rằng, ví như bữa nay ông không đến, có khi mai sau ông sẽ chẳng còn cơ hội để đến nữa.
Câu chuyện thứ ba:
Một người nam nhi đang đánh bóng chiếc xe hơi mới mua của bản thân mình thì cô con gái 4 tuổi của ông lại sử dụng đá để viết lên chiếc xe ấy. Lộn máu, ông ta cầm lấy bàn tay của đứa trẻ và đánh hồ hết, và ông không nhận ra mình đang tiến công bằng một cái mỏ lết. Lúc tới bệnh viện, cô tí hon phải cưa bỏ toàn bộ những ngón tay của bản thân vì vết thương quá nghiêm trọng.
Khi đứa trẻ nhìn thấy phụ thân, cô gầy vô vọng hỏi "Thân phụ ơi, tới khi nào thì ngón tay con sẽ mọc lại?". Người phụ thân khổ sở trong lặng câm. Ông trở lại chiếc xe hơi và giận dữ đá vào nó. Phải đến lúc thấm mệt ông mới nhìn tham gia chỗ có những vết rạch mà con gái ông đã viết nên, cô nhỏ tuổi đã viết.
"Con yêu thân phụ."
Câu chuyện thứ tư:
Khi cậu con trai lên giường đi ngủ là 11 giờ tối, bên ngoài cửa sổ tuyết đã rơi. Cậu rúc vào trong chăn, cầm đồng hồ báo thức, nhận ra đồng hồ đã bị đứng rồi, cậu lại quên không tìm pin. Trời lạnh thế này, cậu không muốn dậy. Cậu gọi laptop đường dài cho mẹ: "Mẹ ơi, đồng hồ báo thức của con hết pin rồi, mai sau con phải dậy sớm đến công ti đi họp, 6 giờ sáng mẹ gọi máy tính bảng tiến công thức con nhé."
Giọng của mẹ cậu ở đầu dây bên kia có hơi khàn khàn, có thể là bà đang ngủ dở giấc thì bị cậu tiến công thức lúc nửa đêm, mẹ cậu nói: "Được rồi, con ạ."
Khi đồng hồ reo lên, cậu đang mơ một giấc mơ đẹp, bên ngoài trời vẫn còn mờ tối. Đầu dây bên kia mẹ cậu nói: "Con này, con mau dậy đi, bữa nay phải đi họp đấy". Tôi nhấc tay lên xem giờ, mới có 5 giờ 40. Cậu khó tính kêu lên: "Chẳng phải con nói là 6 giờ sao ạ? Con còn muốn ngủ thêm một lúc nữa, bị mẹ làm tỉnh rồi!". Đột nhiên mẹ cậu không nói gì nữa, cậu gác máy.
Cậu thức dậy tấn công răng rửa mặt rồi ra ngoài. Trời lạnh thật, khắp nơi trên trời dưới đất đâu đâu cũng đầy tuyết. Đứng ở trạm ô tô buýt, cậu không xong xuôi dậm dậm chân cho ấm. Trong khi cậu có hai cụ già tóc đã bạc trắng. Cậu nghe thấy ông cụ nói với bà cụ: "Bà xem cả đêm bà chẳng ngủ được, sáng sớm đã mở đầu giục tôi rồi, bây giờ lại phải đợi lâu như thế này".
Đúng vậy, chuyến xe đầu tiên phải 5 phút nữa mới đến. Sau cuối xe cũng đến, cậu lên xe. Người lái xe là một tài xế trẻ tuổi, anh ấy đợi cậu lên xe rồi thủng thẳng lái đi. Cậu nói: "Này, lái xe, ở dưới còn có nhị cụ già nữa đấy. Trời lạnh tương tự, người ta đợi xe lâu lắm rồi, sau anh không đợi họ lên xe rồi hẵng lái đi?".
Anh chàng kiêu hãnh nói: "Không sao, đó là bác mẹ tôi! Hôm nay là ngày đầu tiên tôi lái xe buýt, họ đến xem tôi đấy!"
Đột nhiên tôi khóc, tôi thấy bố gửi tin nhắn tới: "Con à, mẹ nói là mẹ không tốt. Mẹ cứ ngủ không im, dậy từ rất sớm, lo con bị trễ họp".
Câu chuyện thứ năm:
Chuyện kể rằng, có một chàng thanh niên nọ không thể lo được cho đích mẫu, anh cảm thấy bà như một gánh nặng thực sự khi mỗi ngày phải trông nom cho từng miếng cơm, cốc nước. Chàng trai đã quyết định mang bà mẹ tham gia một khu rừng để chối bỏ nghĩa vụ thờ cúng.
Chiến lược như đã định, tối đến, chàng trai đã rỉ tai với mẹ rằng anh muốn đưa bà đi dạo. Anh cõng mẹ trên lưng, men theo con đường mòn trên núi và đi tít tham gia sâu trong rừng. Trong thâm tâm chàng thanh niên nghĩ là mẹ anh sẽ chẳng thể nào tậu được các con phố về nhà, anh cứ cắm đầu đi mãi, đi mãi.
Tự dưng chàng trai phát hiện mẹ anh đã bí mật rải những đậu tương trên phố đi, anh tức giận hỏi: "Sao mẹ lại làm điều này?". Bà mẹ bật khóc và trả lời: "Con ngốc lắm! Mẹ sợ không có mẹ con sẽ không sắm được tuyến phố về nhà".
Câu chuyện thứ sáu:
Có một anh chàng đại gia, mẹ anh đã già, răng đã rụng cả, thế nên anh tài xế đưa mẹ đi trồng răng. Khi tham gia phòng mạch nha sỹ, người ta mở đầu trưng bày các loại răng giả, nhưng người mẹ lại muốn loại rẻ nhất.
Nha sỹ không chịu thế, ông ấy vừa nhìn người đàn ông đại gia, vừa kiên nhẫn so sánh răng giả chất lượng tốt và răng giả chất lượng thấp. Thế nhưng yếu tố khiến cho nha sỹ cực kì thuyệt vọng đó là người đàn ông phong lưu này lại rất thơ ơ, chẳng đả động gì, chỉ lo gọi điện thoại, hút thuốc lá, hoàn toàn không đon đả đến những gì ông nói.
Nha sỹ không thuyết phục được người mẹ nên đã đồng ý yêu cầu của bà. Lúc này người mẹ run run lấy từ trong túi áo ra một cái túi vải, thành lập từng lớp từng lớp ra, lấy tiền đóng tiền đặt chỗ, một tuần sau chuẩn bị đến trồng răng.
Sau khi họ đi, những người ở phòng mạch mở đầu mắng chửi người đàn ông phong lưu kia, nói anh ta ăn mặc bóng lộn, hút thuốc đắt tiền, mà không nhẫn tâm bỏ tiền trồng một bộ răng tốt cho mẹ.
Khi họ đang chỉ trích thì không ngờ người đại trượng phu phong phú kia quay trở lại, anh nói: "Nha sỹ, phiền ông trồng cho mẹ tôi loại răng sứ tốt nhất, phí tôi sẽ trả, bao lăm tiền không cần thiết. Nhưng ông đừng nói sự thật với bà ấy, mẹ tôi là một người vô cùng dành dụm, tôi không muốn làm bà không vui."
Cả căn phòng chìm trong im lặng.
Câu chuyện thứ bảy:
Ở một trạm xe buyt nọ, một người thiếu nữ ngồi cạnh một người đại trượng phu trên một băng ghế gần sân chơi. "Đại trượng phu tôi đó," người phụ nữ chỉ vào một cậu nhỏ nhắn đang chơi cầu trượt vận chiếc áo len màu đỏ. "Cậu nhỏ bé nhìn mới cute khiến sao" người đàn ông nói. "Còn kia là con gái của tôi, cô nhỏ tuổi đang chạy xe đạp vận một cái đầm màu trắng đấy."
Sau đó, người nam nhi nhìn tham gia đồng hồ và gọi cô bé bỏng. "Con chơi xong xuôi chưa Melissa?". Melissa nề, "5 phút nữa thôi nha bố. Nha? Chỉ 5 phút thôi." Người đại trượng phu gật đầu và cô tí hon lại tiếp diễn chơi đùa cùng chiếc xe như cô đã hy vọng. Thời điểm trôi qua và người đàn ông lại gọi con gái của chính mình: "Đi được chưa con?" Melissa lại năn nỉ, "Chỉ 5 phút nữa thôi nha bố. 5 phút thôi mà." Người đại trượng phu lại nhoẻn cười và nói, "Được rồi".
"Ông quả thực là một loài người nhẫn nại.", người đàn bà nói. Người nam nhi mới tiếp lời, "Tommy, anh trai của con bé dại đã mất trong một vụ tai nạn giao thông vì một gã tài xế say xỉn khi nó đang đạp xe ở một chỗ khá gần nơi này. Tôi đã không dành rộng rãi thời gian cho Tommy và bây giờ tôi sẵn sàng trong khoảng bỏ phần lớn chỉ để có được 5 phút ở cạnh nó.
Tôi đã thề sẽ không lặp lại sai trái đó với Melissa. Con bé dại cứ nghĩ nó hên có thêm 5 phút để chơi. Nhưng sự thật đúng ra phải là, tôi mới là người may mắn khi có được thêm 5 phút để nhìn ngắm con bé bỏng vui vẻ.
Theo V.D
Trí thức trẻ
Xem thêm: dat xanh